Ánh đèn đường vàng vọt yếu ớt soi sáng tấm biển báo ra khỏi địa phận thị xã. Tấm biển có Sơn nền màu xanh dương cúng với hình vẽ minh họa những ngôi nhà màu trắng bị một đường màu đỏ gạch chéo chồng lên. Sư TT lẩm bầm.
- Đã ra khỏi thị vã rồi.!
Nhà sư dáng người tầm thước, gầy gò trong bộ đồ tu hành màu xám cũ kỹ, một túi vải màu nâu sậm đeo bên vai. Ông giỡ chiếc nón lá trên đầu xuống phủi phủi lên người như muốn giũ chút bụi đường. Rồi giờ tiếp cái mũ len chùm kín để cái dầu trọc hứng chút gió trời.
Tiếng rên! Ông như nghe bên tai có tiếng rền từ xa vọng tới, nghe như tiếng của hai vật gì cứng đập vào nhau hay như tiếng gào của một giống loài tò lớn? Nhà sư ngơ ngác nhìn chung quanh , nhìn những người chạy xe hai bánh vụt ngang qua coi họ có phản ứng gì với tiếng rền đó không. Tất cả họ đều thản nhiên như không nghe gì cả. Có một luồn gió lạnh buốt vuốt dọc sau ót xuống đến sống lưng làm ông rùn mình. Một mùi gì như cháy khét thoảng qua ? Ông cảm thấy ớn lạnh cả người.
- cái gì vậy? Hay là mình bịnh rồi?
Ai cũng có lúc bị bệnh, cảm mạo, ho hen, nhức đầu sỗ mủi, nhất là những người suốt ngày giáng đầu dưới nắng mưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét