28 tháng 12, 2013

TẾT SĂP ĐẾN RỒI BÀ CON



Chỉ còn hơn một tháng nửa là tới tết con ngựa rồi. Nghe tết đến là rầu, rầu nhưng lại mong chờ, lo lắng không biết năm nay có tiền ăn tết không? Dân nhà giàu thì đâu có lo, chỉ lo không biết hàng tết có đúng ý mình không? Còn dân nghèo như tôi thì lo không có tiền lì xì cho người thân, không tiền mua những món thiết yếu trong nhà ..etc...
Hàng hoá bắt đầu nhăm nhe tăng giá, dân buôn bán mài dao chờ sẳn chặt chém người sắm tết. Lên giá khỏi mua, vái trời nhiều người củng không mua để họ ăn cho hết. Mấy hôm trước đi họp,  nghe ông chủ tịch hội đồng quản trị công ty rên như sấm. Ông nầy có bài ca than Quảng Ninh năm nào cứ đến hẹn lại lên tới cuối năm là than thở làm ăn ngày càng khó khăn, bán hàng lỗ lả. Rồi than van không biết lấy tiền đâu thưởng cho công nhân? Sorry! làm không được thì nghỉ phức đi cho người khác làm, cứ kêu ca như gái đĩ than lúc đốt phong long nghe mà phát chán. Công nhân làm như trâu, cày quần quật cả năm trông vô chút tiền thưởng để về lo cho gia đình, mua vé xe về thăm quê xanh cả mặt mài. Chứ có sung sướng dư giả gì đâu?
Nhìn đoá hoa mai nở sớm rung rung khoe sắc vàng trong buổi sớm mai se lạnh, lòng chợt bồi hồi. Dù thế nào thì ta vẩn yêu mùa Xuân, yêu tết, yêu cái không gian ám áp của ngày ba mươi tết đón ông bà. Nhìn những nụ cười của trẻ thơ sao mà rạng rở, sáng ngời khi được mặc bồ đồ mới với bao lì xì đỏ trong tay. Mong chờ một cái tết an lành sẽ đến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét