Ngồi chầu rìa thì không vui vẻ gì, nghe người ta nói mà mình không được kiến cò, không phản bác hay Ok gì hết, nói chung còn gọi là ra rìa. Hôm trước vừa đi làm về chưa kịp bước vô nhà nghe tiếng vợ gọi: "Ở đó chở em đi công chuyện cái coi". Quay xe chở nàng tới nơi nàng muốn thì ra nàng hẹn với mấy bà tám bạn mình vô siêu thị mua quần áo, còn mình chầu rìa ngoài đường mà chờ. Tha hồ mà hít bụi, khói xe trong khi chờ, giở đồng hồ coi liên tục mà ngày giờ cứ như ngừng lại, sao mà lâu quá chừng. Tôi chờ sơ sơ có ba tiếng đồng hồ thì mấy bà tám ùa ra khỏi siêu thị, tay xách nách mang mặt mày chị nào cũng hí hửng. Vợ nhăn răng cười với tôi còn tôi thì méo cả mặt khi nhìn mấy cái túi nàng đang xách, nhiêu đó chắc cũng "die" nửa tháng lương của mình. Có một cô bạn của vợ cất tiếng chào: "Hello! how are you?" Tôi cũng yes yes trở lại mà mặt mày chắc giống như người mới mất sổ gạo, còn giọng nói có lẽ rên rỉ như lời Võ Đông Sơ chia tay Bạch thu Hà. Bộ không thấy đang "how" sao còn hỏi? Cuộc đời thật là bất công, nam nữ bình đẳng mà mình sao bị ép như tương tàu, hút có gói thuốc, vợ hỏi đốt hết bao nhiêu tiền? Còn cái đống nàng đang bắt tôi treo lên xe chắc cũng cỡ mấy cây thuốc tui đốt.
Ấy là chuyện ở nhà, còn chuyện ngoài đường? Bản tính vốn thích đàn đúm bạn bè, hễ vợ không để ý là dông kiếm bạn bù khú với nhau, không nhậu nhẹt thì cũng cà phê cà pháo. Vậy mà mấy tháng nay giống như bị sao quả tạ chiếu hay sao ấy? Gọi người bạn uống cà phê thì bị xài xể: "Bộ không thấy tui bận hả? quởn quá hay sao mà tối ngày rủ rê cà phê với cà pháo vậy? Thôi bỏ qua đi tám, hôm nào rảnh thì tui kêu chứ đừng có mà chàng ràng chàng ràng là tui quăng ông vô sọt rác đóng nắp lại luôn bây giờ" ??? Xong hàng! Mời uống ca phê mà bị xài xể như gió táp mưa sa, chết đứng như Từ Hải luôn. Buồn tình càm ràm với người bạn nơi xa, được trả lời tại ông rảnh quá mới vậy, làm không lo làm cứ lo... Cái nầy gọi là ra rìa, tắt đài luôn.
Thường khi xui là xui tận mạng, hết chuyện nầy tới chuyện nọ chưa biết tính sao với chuyện cũ thì chuyện khác lại đến. Có hôm bị người mắng mỏ là kẻ có mới nới cũ, một lời thăm hỏi cũng không, biết bạn bè bị bệnh mà chớ hề a lô thăm một tiếng, tệ hơn vợ thằng Đậu. Vô cơ quan mới ngày hôm qua, cô nàng thủ kho nhân viên của mình canh lúc vắng người tới bàn thỏ thẻ: "Năm nay anh phải để em tiên tiến nha!" ????? Tôi chưng hửng sạt chị ta liền: "Tiên tiến sao được? em nghỉ quá trời quá đất, nghỉ cả tháng mà phép có 12 ngày vậy mà đòi tiên tiến là tiên tiến nỗi gì?" Tưởng cô ta nghĩ ra thấm ý, sợ khỏi càm ràm nhưng cô nàng vẫn cứ cười ruồi bảo: "Quên rồi hả, hồi đó anh hứa sẽ giúp em hết mình mà, sao mau quên quá vậy?" Tôi kêu thầm chứ không dám la làng nữa, hồi đó lúc cô ta chưa lấy chồng, đôi khi nhìn thấy cô nàng đi qua đi lại xốn con mắt cũng buông lời chọc ghẹo. Tui có cà rởn bảo hễ vợ anh bỏ anh là anh rinh em làm vợ nhưng vợ tui đâu có chịu bỏ tui đâu à, còn cô nàng cũng có người rinh rồi, sao giờ nhắc lại ba cái chuyện ngày xửa ngày xưa? Đúng là gieo gió thì gặt bão, em cho tôi chầu rìa đi lấy chồng mà giờ em nhắc lời tui nói ngày xưa, sao đành?
Giờ thì ngồi bên rìa mà hát bài ngồi một mình trong chiều vắng, không chừng ngày mai rủ mấy thằng bạn đi nhậu, tụi nó dám bắt mình ở nhà chứ không cho ra quán, sao biết được ngày mai? Nhìn lại trong gương thấy đâu có cái sọt rác nào bự vừa với mình mà người ta đòi quăng mình vô sọt rác? Với nhiều người thì lời nói gió bay còn mình nói sao người ta nhớ dai quá chừng?
BQ - Tàn Thu 2009 (15/11/2009)
PHẢN HỔI
PHẢN HỔI
1/binhquan đã viết:
Với nhiều người thì lời nói gió bay còn mình nói sao người ta nhớ dai quá chừng?
Xía vô chút chơi: Thường những gì ở hai thái cực cũng được/bị người ta nhớ dai lắm đó BQ. BQ thử nhớ lại xem những lời mình càm ràm có chua như giấm, có cay như ớt hiểm không? Hay những lời hứa hồi đó có ngọt như mía lùi hay không? Nếu có mà không bị người ta nhớ dai thì mới là lạ đó BQ! Có khi mình chỉ trách ai đó một câu nhè nhẹ thôi mà người ta lại phóng đại lên theo chiều hướng xấu để nhiều người khác xúm lại chửi mình tơi tả, te tua đó bạn ôi! Nhưng nếu đó là tôi thì họ sẽ thất vọng vì tôi quyết bỏ "cuộc chửi hội đồng hoành tráng" ở ngoài tai, ai chửi thì tự nghe lấy.
BD
BD
2/ Đọc lại bài biết BQ đang ấm ức dữ lắm. Đời vậy đó, có nhiều khi chuyện xui xẻo nó tới dồn dập luôn... Không ít cái xui xẻo đó là do mình, do "thần khẩu hại xác phàm"?
Mà... BQ này cũng yếu bóng vía và dễ bị ăn hiếp dữ ha Người đẹp hớp hồn, nhắc lời hứa năm xưa cái là im re luôn!
Để tôi "thài lai" giúp BQ gỡ thử coi nha: "Em thân mến ôi! Hồi đó anh có hứa giúp em là giúp chuyện hợp tình, hợp pháp kìa, như em kẹt tiền thì anh cho, em đói thì anh đưa đi ăn phở, em bị chồng bỏ thì anh nuôi,... chứ anh làm sao lợi dụng chức vụ mà thiên vị người thân được hả em?"
Coi chừng nghen BQ, mới có cái chức chút xíu mà đã... tính chuyện vị thân vị kỷ rồi (do kẹt lời hứa), lỡ có chức lớn hơn mà cũng như vậy thì chết thiên hạ hết đó nghen!
TNP
3/ông bạn BQ thân mến của tôi ơi !đọc những lời tự sự của ộng mà không biết "ai đó" có nhột nhạt không nhỉ?người ta có lòng rủ rê cafe mà ai đó nở lòng nào không hưởng ứng gì hết .sao bq không "rủ" thử skn ,tui đi liền.thiệt là ...tình ,"ai đó" sao vô cùng dửng dưng .thôi BQ hảy yên tâm , 1 ngày đẹp trời nào đó tui sẻ "chiếu cố" đến BQ ....dù 1 lần nhé .he he he...TNP
SKN
4/Hello BQ,
Đọc xong bài chầu rìa, bạn Ta ngồi ngẩm lại trong đó có 2 vấn đề: thứ nhất là việc nhà (bà xã) thứ hai là việc nước (cơ quan).
Về việc nhà thì "hai ông bạn ta" với nhau, rất giống nhau (hầu như 100% ) bà xã tui càm ràm mổi ngày giống như cái CD bị cà lăm: "Từ hồi lấy nhau tới giờ, tôi làm cái gì ông cũng không vừa lòng, nào là không được mua cái đó không được làm cái nầy, khi tôi đi làm ở nhà không được nói chuyện với ông nầy, cô kia ......."Tôi chán mấy chử " không" của ông lắm rồi. Chưa bao giờ tôi nghe ông nói: Ừ !được đấy em ..... Ừ! như thế thì đúng là điều anh mong đợi nơi em ....Bây giờ thú thật với ông, tôi chịu ông hết nổi rồi, chắc tôi phải... ra đi. Tới lúc nầy thì bạn Ta ráng bình tỉnh chậm rãi trả lời:
-Ừ ! được đấy em ......Ừ! như thế thì đúng là điều anh mong đợi nơi em ....và từ đây bạn Ta ra bờ kè uống càfé mà hát bài "một mình trong chiều vắng" biết đâu nhìn xuống giòng nước thấy vài con vịt, rồi lim dim nhớ đến bài hát của Phạm Thế Mỹ: những ngày xưa thân....Vịt .
Đến đây là chuyện cơ quan, nếu nàng có đòi hỏi gì thì cứ chìu nàng đi, chuyện cơ quan mà có tốn kém gì đâu, nàng nghỉ có 1 tháng mà ăn thua gì với chuyện nhân viên làm trong cơ quan .
Và đây là lối làm việc trong công ty Điện :
- Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc .
- Ai cũng không làm việc nhưng ai cũng có lương .
- Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống .
- Ai cũng không đủ sống nhưng ai cũng sống .
- Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng .
- Ai cũng không hài lòng nhưng ai cũng dơ tay " nhất trí" Có đúng không nào bạn Ta ?
PHỞ 88
5/BQ mến!
Dạo nầy BQ càm ràm hơi bị nhiều đó nha! nghe khẩu khí như đang hờn mát ai phải không? hỏi vậy chứ không có ý tò mò đâu nhe. Tuy rằng biết nhau qua dđ tanchau TT tôi thích nghe BQ càm ràm lắm! bạn càm ràm những điều có thật trong cuộc sống, càm ràm dể chịu, lời càm ràm thân thiện... TT tui ghiền nghe lắm!
Về chuyện rủ bạn đi uống cafe mà người ta hăm he ..đóng nắp thì đúng là tự ái dồn cục rồi.
Cái chuyện đi uống cafe của BQ, đã khiến tôi nhớ lại chuyện của tôi, tôi vẫn áy náy đến tận bây giờ, tôi cũng có một vụ tương tự như thế. Chuyện là tôi cũng có cuộc hẹn với bạn bè uống cafe ngày cuối. Nhưng ngày cuối tôi quá là bận không thể rứt ra được để gặp bạn, bạn thì nhiệt tình nói " bận gì thì bận cũng phải gặp nhau cafe một chầu nhé, vậy mới là bạn bè phải không" tôi OK nghe chắc nịt, nhưng đành phải sorry bạn hẹn ngày về lại saigon. Kéo valy đi tôi vẫn thấy mình nợ bạn một lời hứa...
Tâm trạng bạn tôi có lẻ nhẹ nhàng hơn, không phải tức "ấm ức" như bạn BQ đâu nhỉ? Mà bạn ta ơi, có bị như vậy mới có chuyện để người ta đọc. đừng có mà hờn mát lời nói gió bay của người ta.
SKN lên tiếng rồi !vậy còn đợi gì nữa, một ngày đẹp trời nào đó BQ "dủng cảm" mời suem cafe xem nào.
TT
6/xin chào người ...ham vui ,người của trung tâm....rủ rê.TT đi ,bỏ lại sau lưng cả 1 trời heo hắt.cãm thông với bạn mình nổi nhớ con ở xa ,nên SKN không bao giờ trách móc bạn .cũng có lúc thấy ...trống vắng chiều nay ,vì không còn gặp nhau cafe.nhưng thôi ....nếu phải chờ TT về đến hóa đá ,thì skn tui cũng phải ráng chờ thôi .vì TT ....ngày xưa em như chim sáo.sống lâu năm em thành đại bàng,và giờ đây đại bàng vổ cánh bay xa rồi .biết làm sao ???nói vậyn thôi ,mình vẩn gặp nhau trên D Đ là vui rồi phải không ? TT nè ! đừng xúi bậy BQ "dũng cãm " làm gì ? đờn ông trong D Đ này "nhát hít.....hà "TT
SKN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét